Chúng tôi xin gửi tới các bạn những bức ảnh đáng nhớ về thời bao cấp ở miền Bắc. Hi vọng những hình ảnh ấy sẽ giúp độc giả hiểu thêm về một thời mà cha ông ta đã trải qua.
Đây là sổ mua lương thực (sổ gạo), hồi ấy viên chức Nhà nước được cấp sổ để mua một lượng gạo nhất định trong 1 tháng. Thuật ngữ “trông như mất sổ gạo” xuất hiện trong thời kỳ này. Mất sổ gạo còn khủng khiếp hơn cả… mất tiền.
Tem mua lương thực 50 gram. Trong thời bao cấp, việc thông thương, buôn bán bị hạn chế, các gia đình chủ yếu trông chờ vào phần tem phiếu được phát để duy trì nguồn cung cấp lương thực, thực phẩm cho gia đình.
Đây là giấy đăng ký máy thu thanh (Radio, gọi nôm na là cái đài) giống như đăng ký xe máy bây giờ.
Phiếu mua vải. Mức mua giới hạn nhiều nhất là 1m, và tối thiểu là… 10cm.
Còn đây là phiếu mua thịt cơ động. Số lượng mua nhiều nhất là 1kg. Trong thời kì bao cấp, thịt chỉ là thứ yếu, gạo và rau mới là 2 thứ quan trọng nhất, nên người ta mới có câu vè: “Nhất gạo nhì rau, tam dầu tứ muối. Thịt thì đuôi đuối, cá biển mất mùa. Đậu phụ chua chua, nước chấm nhạt thếch…”.
Phiếu mua xăng mô tô, xe máy. Phiếu này được mua theo mệnh giá lít ghi trên phiếu. Mỗi lần sử dụng, mậu dịch viên sẽ cắt bỏ một ô trên tờ phiếu tương ứng với số lượng mua.
Lốp, vành, chắn bùn, yên, săm… những phụ tùng có tên trong Bìa mua phụ tùng xe đạp.
Cảnh xếp hàng chờ đến lượt mua chất đốt
Khác với cảnh những quán bia hơi đông kín người hiện nay, bia hơi thời bao cấp là một thứ hàng hóa xa xỉ mà không phải ai cũng có điều kiện thưởng thức.
Cảnh chen lấn mua hàng tại một cửa hàng mậu dịch. Nhân viên bán hàng (mậu dịch viên) được xem là một người có vị trí quan trọng. Đó là một nghề mà rất nhiều người ao ước.
Bách hóa Tổng hợp tại ngã tư Hàng Bài – Tràng Tiền là khu bách hóa lớn nhất Hà Nội thời bao cấp.
Hình ảnh đường phố Hà Nội những năm 80. Xe đạp là phương tiện đi lại chủ yếu, xe máy lúc đó là phương tiện vô cùng xa xỉ.
Đường tàu điện (phía trước chợ Đồng Xuân), phương tiện công cộng rất quan trọng ở Hà Nội thập kỷ 1970 – 1980… Tiếng leng keng của tàu điện là một kí ức đẹp trong lòng người Hà Nội. Nhảy tàu cũng là một “thú vui” của thanh niên thời bấy giờ.
Ngã năm Hàng Ngang – Hàng Đào (cạnh hồ Gươm) còn được gọi là Quảng trường Đông kinh nghĩa thục (Ảnh chụp từ trên cao)
Một cửa hàng bơm mực bút bi. Thời bao cấp, những chiếc bút bi được tái sử dụng nhiều lần bằng cách bơm mực vào ruột bút. Nhiều gia đình sống nhờ nghề bơm mực bút bi.
Người dân Hà Nội tụ tập chơi cờ tướng bên Hồ Gươm
Một đám cưới giản dị vào những năm 80. Chú rể đón cô dâu bằng xe đạp. Cô dâu mặc áo dài trắng, chú rể mặc comple. Nét đẹp không thể thiếu của đám cưới thời xưa là có phù dâu, phù rể.
Rạp Tháng Tám. Phía trước rạp là “thiết bị” để người đến xem phim dựng xe đạp
Xác pháo đỏ hồng trong những ngày Tết. Nghịch pháo luôn là niềm vui vô bờ bến của lũ trẻ.
Hình ảnh những cành đào đỏ thắm trong chợ hoa ngày Tết.
Nén bánh chưng, một công đoạn không thể thiếu sau khi luộc bánh.
Ngày ấy, đường phố Hà Nội còn vắng vẻ, ít xảy ra tắc đường, các chú CSGT có nhiều thời gian rảnh rỗi nói chuyện, tán gẫu với nhau.
“Thời bao cấp” thường được nhắc đến để chỉ một giai đoạn phát triển mà nền kinh tế vận hành theo kế hoạch. Hàng hóa được sản xuất theo kế hoạch và phân phối theo chế độ tem phiếu. Việc mua bán hàng hóa trên thị trường bị hạn chế. Lương đôi khi cũng được trả bằng hiện vật.