Bản chất của con người là tham lam, đố kị với người khác. Khi người khác có điều gì hơn mình, họ sẽ tìm mọi cách để chiếm lấy nó hoặc đạt được nó cho bằng được. Những con người có bản tính ấy luôn soi mói, quan sát mọi hành động của người xung quanh chỉ cần ai đó lộ sơ hở và lấy họ ra làm trò cười.
Ai cũng có ước mơ riêng, cá tính riêng, gia đình riêng của mình vậy tại sao cứ phải sống vì những lời nói của người khác?
Có hai trường hợp mà chúng ta sẽ phân tích, một là trong một gia đình gia giáo, ba mẹ làm việc nhà nước và có địa vị khá cao. Đứa con khi sinh ra luôn được nuôi dạy theo cách bắt buộc con mình phải học thật giỏi, phải đậu trường này, sau khi học đại học phải học theo ngành mà ba mẹ chọn lựa trước. Trong khi đó, con của họ lại không hề thích điều đó cô bé muốn sống theo cách của riêng mình và ngành học mà cô mong muốn hoàn toàn trái ngược với mong muốn của cha mẹ. Nhưng vì lời dèm pha của những người hàng xóm, những người họ hàng , ngay cả ông bà nên cô chấp nhận làm theo ý của cha, mẹ mình. Nhưng càng về sau cô càng chán nản vì những điều cô đang làm là vì giữ “sĩ diện” cho cha, mẹ. Vì cha, mẹ làm chức cao thì con cái phải học giỏi phải làm như thế này, như thế kia. Cô sống nhưng không được làm theo ý thích của mình, lúc nào tâm lý cũng áp lực, đè nặng bởi cô sợ những lời chỉ trích của mọi người xung quanh đổ lên đầu cô, đầu gia đình cô.
Trong một gia đình khác, ba mẹ của cô bé học chưa hết cấp 3, ước mơ của họ đơn giản là muốn các con cố gắng học hành để có tương lai. Họ không thúc ép con hay định hướng cho con mình phải làm gì. Họ để con tự định hướng và chỉ đứng sau lưng con để giúp đỡ khi con gặp khó khăn. Cô bé được làm theo ý thích của mình, được học ngành mình mong muốn, được làm những điều mình thích, lúc nào cũng cười vui vẻ. Cho dù bản thân cô gái có thể học không giỏi, không có một công việc ổn đinh, lương không cao nhưng cha mẹ luôn động viên cô. Mặc kệ sự soi mói từ mọi phía, cha mẹ luôn bảo vệ cho cô để cô thực hiện được ước mơ của mình
Vậy trong hai câu chuyện trên, chúng ta cũng thấy được bài học cách người ta nghĩ gì về mình không quan trọng, quan trọng là bản thân bạn muốn sống như thế nào.Một cô gái suốt ngày chỉ sống trng sự chỉ trích,dèm pha của mọi người xung quanh mà không dám thực hiện ước mơ của mình, luôn gồng mình làm theo ý muốn của người khác, sống vì người khác. Liệu khi cô ấy thật sự kiếm được nhiều tiền với công việc mà cô ấy không yêu thích, cô ấy có theo nó tới cùng và liệu cô ấy có thật sự hạnh phúc với những thứ cô ấy đang có?Lời khuyên chân thành cho
Bạn hãy sống vì chính mình trước, thực hiện những ước mơ của mình, sở thích của mình và hãy sống cuộc đời mà bạn chọn chứ đừng vì những lời dèm pha của mọi người xung quanh mà lung lay ý chí và sống cuộc đời của mọi người xung quanh. . Chỉ có những người thực sự quan tâm chúng ta mới cho chúng ta những lời khuyên chân thành còn lại chẳng có ai khiến cho ta phải buồn phải thất vọng về chính bản thân chúng ta cả. KHông ai có quyền tước đi niềm kiêu hãnh và tự hào của bản thân chúng ta khi chúng ta xứng đáng nhận được những điều đó.
Hãy bỏ những lời nói khó nghe và những điều khiến bạn không hài lòng. Con người nói với nhau có khê có nhưng thật lòng lại được bao nhiêu? Con người khác nhìn vào bản thân chúng ta không quan trọng bằng cách chúng ta nhìn nhận bản thân mình như thế nào. Có thể người khác thấy chúng ta hạnh phúc khi chúng ta giỏi giang nhưng đằng sau đó là gì? Cách chúng tôi kiểm tra bản thân mình và cho mình một lối đi không bao giờ là thừa. Con người muốn cải thiện bản thân chính là tự nhận lỗi sai của mình.
Nếu cuộc sống là một bánh ngon thì ai cũng có thể lấy bánh bát bánh mà không bao giờ có ai nghĩ đến việc tạo ra bánh bao cả. Một tác phẩm nghệ thuật sẽ không bao giờ hoàn hảo nếu thiếu công trình mờ của người đi đường trong mỗi tác phẩm chính là nhờ công việc dày dạn kinh nghiệm. Tóm lại cách người khác nhìn chúng ta không quan trọng bằng cách chúng ta nhìn bản thân mình.
Lê Minh Hoàng.