Lí tưởng là ngọn đèn chỉ đường. Không có lí tưởng thì không có phương hướng kiên định, mà không có phương hướng thì không có cuộc sống
Lí tưởng sẽ làm cho cuộc sống của mỗi con người thú vị, phong phú, sinh động, lấp lánh sắc màu như cây cỏ xanh tươi được tắm nắng mặt trời.
Sinh ra ở đời, ai trong chúng ta cũng khao khát được sống hạnh phúc. Để đạt được khát vọng đó, người ta luôn tìm cho mình một lẽ sống cho cuộc đời, hay nói đúng hơn là một lí tưởng.
Lí tưởng giúp con người vượt qua mọi chông gai và can đảm chấp nhận mọi nghịch cảnh đê đạt được mục tiêu phân đấu. Lí tưởng quyết định sự thành công trong cuộc sống. Lí tưởng cho ta sức mạnh vượt qua khó khăn và thử thách trong cuộc sống.
Mỗi con người khi sinh ra và lớn lên không chỉ đơn giản là hít vào thở ra mà cần phải cho mình một lí tưởng một niềm mơ ước. Niềm mơ ước đó sẽ là động lực thúc đẩy con người đến bến bờ của sự thành công và hạnh phúc.
Lí tưởng là ngọn đèn chỉ đường, nhờ có ánh sáng ngọn đèn lí tưởng dẫn đường mà ta có thể đi tới tương lai, tránh được sự mò mẫm, vấp váp.
Cuộc sống ngày càng vận động và phát triển theo chiều hướng mới. Để tồn tại và có một cuộc sống bền vững thì mỗi người chúng ta cần phải có một phương hướng sống nhất định, một lí tưởng mà ta sẽ hướng tới để thực hiện trong suốt cuộc đời.
- Cuộc sống mà, rồi ai cũng sẽ vượt qua được những khó khăn của cuộc đời
Cuộc sống sẽ tẻ nhạt biết bao khi con người ta sống thiếu “lí tưởng”. Thiếu lí tưởng, ta dễ nản chí, ta dễ cảm thấy buồn chán với chính cuộc đời của mình.
Lý tưởng như ngọn đèn chỉ đường, soi tỏ cho ta hay những điều tốt và những điều xấu, luôn nhắc nhở ta rằng hãy làm những điều ấy đi, nó tốt cho bạn đấy, nó sẽ dẫn bạn đạt được những gì bạn muốn, đừng làm những điều kia, nó không tốt cho bạn đâu.
Lý tưởng soi rõ cho ta thấy cái đích mà ta đạt được nếu như cố gắng hết sức. Lý tưởng giống như một người bạn thông thái nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc.
“Cuộc sống” là cuộc đời thực tiễn của mỗi người, nhưng đó sẽ là cuộc đời có ý nghĩa, cuộc đời tươi đẹp khi mà con người sống chứ không phải tồn tại. Cuộc sống đó là thành quả rực rỡ của một cuộc sống có lí tưởng.
Đôi khi lí tưởng của một người chỉ là kiếm được việc làm ổn định và có một gia đình đầm ấm nhưng để thực hiện được thì người đó cũng phải trải qua nhiều khó khăn. Và dù cho đó chỉ là một lí tưởng tưởng chừng như rất đơn giản nhưng vẫn xứng đáng nhận được sự tôn trọng từ những người xung quanh.
Mỗi chúng ta khi chạm đến hai chữ “lí tưởng” thì cảm thấy như gặp một điều gì đó xa vời, không thực tại chút nào. Ta cứ nghĩ rằng lí tưởng là cái gì đó vĩ đại như lí tưởng cách mạng của Các Mác – Ăng ghen, lí tưởng vô sản của LêNin. Nhưng chúng ta lại không biết rằng lú tưởng là thực tại, rất đời thường và gần gũi gắn bó với cuộc sống của mỗi chúng ta.
Nếu chỉ tồn tại như một bản năng, hoạt động như một cái máy, khởi đông thì chạy, hết nhiên liệu thì tắt, ta tự hỏi thế có phải là cuốc sống? Để chứng minh rằng ta đang sống, đang tồn tại trước tiên ta phải có lí tưởng, và khi đã có lí tưởng ta sẽ có dũng khí làm những gì ta quyết
Sống phải sống sao cho đáng sống, phải đem hết dũng cảm để sống cho cái lí tưởng của mình, để từ đó tìm ra phương hướng đi theo tiếng gọi của “lí tưởng” như L.Tôn-xtôi đã khẳng định ” không có lí tưởng thì không có phương hướng, mà không có phương hướng thì không có cuộc sống”
Lời kết: Mỗi con người từ lúc sinh ra đến lúc lớn lên đều có trong mình một ước mơ và chúng ta nên kiên định với nó. Vì chỉ khi bạn sống có lí tưởng mục đích thì ta mới có thể không lệch lạc. Ta đừng quan trọng không phải lí tưởng vĩ đại hay tầm thường mà quan trọng là bạn làm thế nào để đạt được nó mà thôi.