Contents
Giá trị thuần có thể thực hiện được
Khái niệm
Giá trị thuần có thể thực hiện được trong tiếng Anh là Net Realizable Value, viết tắt: NRV.
Giá trị thuần có thể thực hiện được (NRV) là giá trị có thể nhận được khi bán tài sản trừ chi phí ước tính hợp lí liên quan đến việc bán hoặc xử lý tài sản.
Nội dung
NRV là một phương pháp phổ biến được sử dụng để đánh giá giá trị tài sản cho nghiệp vụ kế toán hàng tồn kho. Phương pháp này được sử dụng trong cả Nguyên tắc kế toán được chấp nhận chung (GAAP) và Chuẩn mực báo cáo tài chính quốc tế (IFRS).
GAAP yêu cầu Kế toán viên công chứng (CPA) áp dụng nguyên tắc thận trọng cho công việc kế toán của họ. Nguyên tắc thận trọng có nghĩa là kế toán nên sử dụng phương pháp kế toán tạo ra ít lợi nhuận hơn và không phóng đại giá trị của tài sản.
Hai trong số các tài sản lớn nhất mà một công ty có thể liệt kê trên bảng cân đối kế toán là các khoản phải thu và hàng tồn kho. NRV được sử dụng để định giá cả hai loại tài sản này.
Ví dụ về ứng dụng của giá trị thuần có thể thực hiện được
1. Các khoản phải thu
Số dư tài khoản các khoản phải thu được chuyển đổi thành tiền mặt khi khách hàng thanh toán hóa đơn chưa thanh toán của họ, nhưng số dư phải được điều chỉnh xuống đối với những khách hàng không thực hiện việc thanh toán. NRV cho các khoản phải thu được tính bằng số dư khoản phải thu đầy đủ trừ đi khoản trích lập cách khoản dự phòng phải thu khó đòi.
2. Hàng tồn kho
Các quy tắc GAAP trước đây yêu cầu kế toán phải lựa chọn mức giá thấp hơn giữa giá vốn và giá thị trường (lower of cost or market – LCM) để định giá hàng tồn kho trên bảng cân đối kế toán.
Nếu giá thị trường của hàng tồn kho giảm xuống dưới mức giá gốc, nguyên tắc thận trọng bắt buộc kế toán phải sử dụng giá thị trường để định giá hàng tồn kho. Giá thị trường được xác định thấp hơn chi phí thay thế và NRV.
Hội đồng Chuẩn mực Kế toán Tài chính (FASB) – một tổ chức độc lập có vai trò xây dựng các tiêu chuẩn GAAP, gần đây đã ban hành một bộ tiêu chuẩn cập nhật để thay đổi các yêu cầu kế toán hàng tồn kho cho các công ty.
Trong đó, họ không được sử dụng phương pháp nhập sau xuất trước (LIFO) hoặc phương pháp tính theo giá bán lẻ. Các công ty hiện phải sử dụng phương pháp chi phí thấp hơn hoặc NRV để phù hợp với các qui tắc IFRS.
Khi một công ty mua hàng, họ có thể phải chịu thêm chi phí để lưu trữ và vận chuyển hàng tồn kho. Chi phí này được trừ vào giá bán để tính NRV. Ví dụ, một nhà bán lẻ mua một lượng lớn đồ nội thất đắt tiền để kinh doanh, và công ty phải xây dựng một khu trưng bày và thuê một nhà thầu để vận chuyển đồ đạc đến nhà của người mua.
3. Kế toán chi phí
NRV cũng được sử dụng để tính chi phí khi các sản phẩm được sản xuất cùng nhau trong một hệ thống chi phí chung cho đến khi các sản được sản xuất riêng biệt. NRV được sử dụng để phân bổ chi phí chung trước đó cho từng sản phẩm. Điều này cho phép các nhà quản lý tính toán tổng chi phí và chỉ định giá bán cho từng sản phẩm.
(Nguồn tham khảo: Investopedia)