Bài Thơ Tình Nhớ Em Về Những Kỉ Niệm Xưa Cũ!
Thơ nhớ em chính là những cảm xúc, nhớ nhung, tương tư hình bóng một người phụ nữ. Đó là những suy tư, buồn phiền, nhớ thương dồn nén không thể nói thành lời. Giờ đây, với những ngồi bút tài tình, đã đưa những tâm trạng cảm xúc ấy vòa những vầng thơ, giúp nói lên những nỗi niềm chiều muộn.
Những bài thơ tình nhớ em của nhiều tác giả bên dưới là món quà, là tinh thần, là những nỗi niềm được tác giả phơi bày dành tặng cho những trái tim đang thương nhơ, thổn thức một hình bóng. Thơ nhớ em trong đêm chính là nơi để tác giả thay cho lời muốn nói, chính là gia vị, là nguồn cảm hứng bất tận trong những mối tình chân phương.
Nhớ Em – Tác Giả: Tùng Nguyễn
Xa nhau chỉ thích được nhanh gần Lúc vắng nỗi sầu quả khó cân Công việc lững lờ lòng bối rối Làm ăn hờ hững dạ bần thần Hằng mong sớm gặp vui tình ý Những muốn mau về đẹp ái ân Giá có phép màu ta sẽ ước Thời gian ngắn lại để nhanh gần
Nhớ – Tác Giả: Nguyễn Tài Nghị
Em ơi, anh nhớ em nhiều Lòng buồn mơ ước trong chiều mưa bay Nhớ môi hôn đến ngất ngây Nhớ vòng tay ấm đắm say hôm nào
Ngọt ngào hôm ấy đổi trao Bây giờ xa cách lẽ nào em quên Sáng nay nắng chẳng thèm lên Mây mù che kín khắp nền trời xanh
Mưa hay nước mắt long lanh Anh buồn về mối duyên lành chúng ta Yêu thương trong sự cách xa Để bao nước mắt nhạt nhòa đêm đen
Nhớ em thành một… thói quen Bởi vì em tựa ánh đèn trong đêm Khi chìm vào giấc ngủ mềm, Bóng em thấp thoáng bên thềm mơ hoang…
Giận đời lắm chuyện trái ngang, Người xa người để ngỡ ngàng câu thơ Tương tư người ngợm thẫn thờ Bao giờ… cho đến bao giờ em ơi
Yêu nhau sao chẳng phải thời Chỉ làm khổ lụy chơi vơi cõi lòng Người cho người những ngóng trông Tương tư chín nẫu cho lòng quặn đau
Quê Hương Và Nỗi Nhớ – Tác Giả: Phạm Hương
Em xa quê thấm thoát chục mùa trăng Dâng tràn nhớ xui lòng da diết lắm Rặng tre xưa bên bờ sông trầm lặng Bóng quê hương vút thẳng dáng kiêu hùng
Anh còn nhớ ta từng chung kỷ niệm Tháng ngày thơ sao điểm hết cho vừa Mình đuổi bướm đội mưa cùng giỡn nắng Nét hồn nhiên trong trắng tuổi ngọc ngà
Tiếng quê hương bỏng cháy cuộn thiết tha Con đường đất bụi nhoà cay mắt điệp Đôi chân trần ngập ngừng rồi bước tiếp Bếp hồng khơi hương nếp thoảng thơm lừng
Tim thổn thức lệ mừng tuôn như thác Gió lao xao bản nhạc thủa thiếu thời Dòng cảm xúc chơi vơi ngày trở lại Mây bồng bềnh nắng trải thắm hồn quê
Nhớ – Tác Giả: Trần Thanh Minh
Hình như có gió của thu sang Trời chiều bảng lảng lá thu vàng Diều sáo ngoài đê nghe dìu dặt Ta lại nhớ em đến bàng hoàng
Nhìn ngước lên cây thấy lá vàng Lòng ta tự biết thu lại sang Tơ tình nhung nhớ người con gái Có phải là em đã đến chăng
Tuy đã xa rồi vẫn nhớ thương Lá vàng kia đã úa bên đường Ta nhìn chiếc lá người đâu thấy Để phải ngẩn ngơ lại vấn vương
Em hỡi mùa thu rồi sẽ qua Tình ta giờ đây đã quá xa Mà sao cứ mỗi lần thu đến Chạnh nhớ em nhiều nhớ tình ta!
Tuổi Đá Buồn – Tác Giả: Hiền Lê
Lời thơ da diết nhớ mong Nhắc từng kỉ niệm tuổi hồng ngây thơ Lời yêu tiếng đợi câu chờ Bao nhiêu năm ấy bây giờ nhớ không
Mỗi khi nhìn cánh phượng hồng nghiêng mình trong nắng nghe lòng bâng khuâng Nỗi niềm theo tiếng ve ngân Hạ ơi xa cách vạn lần nhớ thương
Gởi ai một chút tình vương Đây tà áo trắng sân trường tung bay Hạ buồn thương tuổi thơ ngây Yêu không dám tỏ chất đầy trong tim
Đợi Chờ – Tác Giả: Phạm Hồng Đức
Hỏi em rằng em có nhớ anh không Sao lúc này anh thấy lòng xao xuyến Ngắm hình em anh cũng xin thề nguyện Cuộc đời này anh chỉ quyến em thôi
Nhìn bóng em anh đem lời thề ước Tình chúng mình mãi mãi được lên ngôi Cho trái tim mãi xao xuyến bồi hồi Cho nhớ thương như hồi đầu gặp gỡ
Anh yêu em đến tận cùng hơi thở Suốt cuộc đời không cách trở nào ngăn Anh yêu em không một chút băn khoăn Bởi anh tin em là người xứng đáng
Mối tình này đã qua bao năm tháng Mà trong lòng vẫn vang khúc ca yêu Cho cuộc đời có một chút phiêu diêu Thế cũng đẹp cũng chẳng nhiều em nhỉ
Em yêu ơi dù khó khăn bền chí Tình yêu này sẽ hoàn mỹ khúc ca Giang vòng tay ôm trọn vào lòng ta Niềm hạnh phúc đã đợi mà hưởng nhé
Nhớ Em – Tác Giả: Bất Tri
Em ơi trong chiều đông lạnh giá Nhớ thương em vất vả trong đời Nhớ từ mái tóc, vóc người Môi hồng mày liễu, nụ cười thật xinh
Em nhỏ nhẹ tâm tình ý tứ “Yêu mình em là đủ nghe anh…” Mong sao nghĩa thắm duyên lành Mặn nồng vôi trắng, trầu xanh, cau tròn
Em đâu ước lầu son ngà ngọc Bạc vàng với gấm vóc xa hoa Chỉ cần riêng mối tình ta Đói nghèo vẫn ấm, gần xa cũng nồng
Dù cuộc sống chất chồng gian khó Cho dẫu mình duyên số hẩm hiu Lời yêu âu yếm dập dìu Gửi trao, giữ trọn, nâng niu tháng ngày
Hãy tôn thờ ân dày nghĩa nặng Đến ngàn sau cũng chẳng hề quên Mình anh thao thức đêm đêm Nhớ em quẩn quện lời em ngọt ngào…
Giọt Buồn – Tác Giả: Anh Đức
Trời chiều dìu dặt về buồn Gió hiu hiu hắt gợi nguồn nhớ thương Tình ơi sao mãi vấn vương Vẫn nghe từng tiếng yêu đương thuở nào
Để lòng ta thấy nao nao Niềm thương nỗi nhớ đi vào tim côi Giọt buồn thấm mặn bờ môi Mây mưa lác đác rơi rơi vào lòng
Khát khao từng sợi nắng hồng Bên em những buổi ráng hong trời chiều Nhặt buồn gợi chuyện tình yêu Nhớ nhau tỏ biết bao nhiêu ân tình…
Gửi Em Một Nỗi Nhớ Thương – Tác Giả: Hà Minh
Đầu chiều ánh nắng hanh hao Gió heo may thổi như chào mùa đông Đu đưa mấy nụ hoa hồng Một giò lan tím chờ trông bóng người
Hôm nay em ghé lại chơi Chiều lòng gia chủ nên trời không mưa Hồn mơ trong trắng ngây thơ Nỗi niềm tâm sự hàng giờ bên nhau
Ngắm em, ngắm mãi thật lâu Sợ phai hình bóng theo màu thời gian Rồi mai cách trở quan san Cùng em nỗi nhớ qua ngàn núi non…
Ngoài kia một chiếc lá non Chao qua chao lại xoay tròn mới rơi.
Nỗi Niềm – Tác Giả: Hoàng Phong
Nhớ một người có được nói ra không Hay chất chứa cứ âm thầm im lặng Có nhiều đêm nhớ em mà thức trắng Viết tin rồi không dám gửi cho em.
Một nỗi nhớ mà không gọi thành tên. Cứ chênh vênh giữa nhớ quên, quên nhớ Em hiện hữu ngay trong từng nhịp thở Những giấc mơ em cũng ở trong đầu.
Không nói ra anh không chịu được đâu Đừng bắt anh lặng im dài như thế Nếu 1 ngày em nhớ ai đến vậy Em sẽ hiểu thôi, em sẽ thấy nao lòng
Nhớ một người có được gọi tên không Cứ giấu diếm trong lòng sao khó chịu Không nói ra, ừ thì mong em hiểu Chất chứa nhiều rồi anh sẽ nói ra thôi
Nhớ Em – Tác Giả: Nam Đàm
Nhớ em nhớ bóng nhớ hình Nhớ em khao khát chúng mình thành đôi Nhớ em tươi thắm làn môi Nhớ em thổn thức bồi hồi đắm say
Nhớ em ngơ ngẩn từng ngày Nhớ em mơ được vòng tay ôm nàng Nhớ em ứa lệ hai hàng Nhớ em khắc khoải lòng càng sầu đau
Đại dịch rồi sẽ qua mau Mùa xuân hoa nở sắc mầu tươi xanh Trở lại cuộc sống yên lành Gặp em thỏa nguyện năm canh đợi chờ
Tình yêu vô bến vô bờ Bên nhau xây những ước mơ cuộc đời Nắm tay đi đến cuối trời Tương lai hạnh phúc tuyệt vời đôi ta.
Anh Mang Thầm Em – Tác Giả: Huy Cận
Anh mang thầm em trong hồn anh Như đứa trẻ thơ mãi để dành Chiếc bánh mẹ cho từ sáng sớm Anh chờ hạnh phúc những giờ xanh.
Anh mang thầm em đi trăm nơi Nhớ em, anh tự mỉm môi cười Là anh, hay chính là em đó? Anh sống thầm em ở giữa đời
Đêm Ảo Ảnh – Tác Giả: Thái Xuân
Đêm yên tĩnh, trầm tư suy nghĩ lại Một khoảng trời, vắng mãi dáng hình ai. Sóng khơi dậy, xô lòng trong bóng tối Tại vì sao, biển mặn chát tình phai?
Trong bão tố, mưa giai trời giận dỗi Mỗi khi hờn, trách bà nguyệt ông tơ. Chợt buồn lắm, dòng thơ trào nước mắt Đơn côi này, sóng bắt gió làm ngơ.
Thương bến đợi, đêm mơ hồn trống vắng Biển vô tình, xé nát mảnh trăng côi. Chiều nỗi nhớ cuốn trôi từng ngọn gió Nỡ rối lòng, đem nghịch cảnh chia phôi.
Liệu có phải mây thôi xanh hờ hững Gieo cơn sầu, chịu đựng nữa buồn thêm Dẫu ảo ảnh đừng xem đùa giỡn thế Ân tình này dành để tặng cho em…
Nhớ Em – Tác Giả: Xuân Diệu
Nhớ em như một vết thương Trong lòng; như vỡ mảnh gương trong lòng. Như cầm cốc thuỷ tinh trong Trong tay bóp nát, máu dòng dòng sa.
Em là vui sướng của ta; Mến yêu vô tận, em là nỗi đau, Sống trên quả đất tìm nhau, Nhớ em như nước xoáy sâu đập bờ.
Hỡi người yêu mến muôn xưa, Yêu muôn sau, với bấy giờ đang yêu, Những ai lướt sóng cưỡi triều, Biển ân tình – có trải nhiều xót xa?
Nhớ Người Xưa – Tác Giả: Nguyễn Chính
Đông về anh lại nhớ em Người anh yêu dấu gợi niềm nhớ mong Bóng em vẫn ngự trong lòng Tình xưa nghĩa cũ ngập trong nỗi sầu
Đông về lạnh giá canh thâu Gợi bao kỷ niệm bên nhau một thời Giờ ta xa cách muôn nơi Để anh lẻ bóng chơi vơi một mình
Đông về nhớ lại chuyện tình Một thời yêu dấu bóng hình đôi ta Vẫn trong ký ức đậm đà Tình xưa nghĩa cũ nào xa vẫn còn
Nhớ em tim thắt mỏi mòn Bóng hình một thuở dỗi hờn bên anh Tình ta sao quá mong manh Để cho đôi lứa tan tành xa nhau
Ôm sầu vỡ mộng tim đau Ngập trong thương nhớ một màu chia ly Để rồi thêm lắm sầu bi Biết bao nước mắt chia ly nghẹn ngào…
Lỡ Chuyến – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Em đã đến rồi đi như ngọn gió Lướt qua đời bỏ lại chút tình yêu Để sân ga vắng vẻ đến bao chiều Dài nỗi nhớ tàu liêu xiêu cố gượng
Anh một kiếp con tằm tơ mãi vướng Trói buộc đời bằng tưởng nhớ mong manh Để buốt thêm cơn gió chướng qua mành Đêm đông muộn vắng tanh lòng thắc thỏm
Em như thể tiết xuân vừa đến sớm Gửi vội vàng hương sắc đượm mùa xuân Để cho ta cứ mãi đứng tần ngần Tình một thoáng còn phân vân ngóng đợi
Anh giữa biển tình yêu hồn chới với Cứ chòng chành bởi bão tố phong ba Chẳng biết đâu bờ bến trở về nhà Trăm năm để chiếc đò duyên lỡ chuyến
Huế Không Em – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Em đi vắng… Huế bây giờ vẫn vậy Vẫn Tràng Tiền nối nhịp bước ai qua Chắc còn in dấu vết gót chân ngà Ngày mấy lượt đi về sân Quốc Học
Thương cái thuở anh như là kẻ ngốc Dấu bài thơ đứng đợi góc sân trường Những ý tình dào dạt nước Sông Hương Chờ em tới cầm tay anh nhét vội
Rồi trông ngóng thẩn thơ sân Đại Nội Tím trong hồn… màu tím áo ai bay Tiếng chuông buồn Thiên Mụ vọng u hoài Trời Thượng Tứ che sầu nghiêng nón lá
Đêm huyền hoặc ánh trăng vàng Vỹ Dạ Nhớ về em Mái Đẫy vẳng câu hò Bến Văn Lâu ngóng đợi một con đò Mang đlệu Lý Mười Thương về viễn xứ
Chỉ còn lại tiêu sơ buồn Núi Ngự Vắng tiếng cười nghiêng ngả đất Thần Kinh
Biển Nhớ – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Em đi làm biển nhớ Con sóng gọi tên về Hàng liễu rũ lê thê Thả sầu bờ cát trắng
Biển bây giờ vắng lặng Cồn đá cũng rêu phong Những bọt sóng bềnh bồng Đẩy trôi tình lặng lẽ
Cuộc đời chia lối rẽ Em khuất chốn xa mù Cho biển chợt hoang vu Để buồn lên sỏi đá
Em về miền đất lạ Đồi núi cũng nghiêng chờ Chân dẫm bước bơ vơ Bàn tay buông lối ngỏ
Biển nỗi niềm gửi gió Vương níu bước Sơn Khê Làm ướt đẫm cơn mê Tủi hờn đèn hắt bóng
Hồn nghiêng vai biển động Nửa bóng bước qua xuân Đại dương tiếng thì thầm Gọi thương về lộng gió
Nhớ – Tác Giả: Nguyễn Quân
Anh nhớ em, người đàn bà đã cũ Trong mắt anh, em quyến rũ lắm em Anh ngắm nhìn, say đắm làn môi mềm Mong một lần được hôn lên môi ướt.
Em không đẹp kiêu sa và lộng lẫy Anh chỉ thấy trong em một tâm hồn Em xinh đẹp trong sáng tỏa hương thơm Của nàng thiếu nữ miền sơn khê tinh khiết.
Anh sẽ yêu em không hề hối tiếc Trong cuộc tình nồng, chẳng biết tương lai Nhưng em ơi, anh mong có ngày mai Được ôm em cho khỏi hoài thương nhớ.
Trong tim anh, em mãi luôn là mới Anh sợ rằng em hờn dỗi em ơi Anh sợ rằng em sẽ quên anh thôi Vì tình mình xa xôi và cách trở.
Nhớ Ai – Tác Giả: Hồng Phượng
Lặng nghe ve gọi hè về Nhìn hoa phượng đỏ bộn bề nhớ nhung Chia li ai chẳng đã từng Còn đây ánh mắt rưng rưng gượng cười Xa nhau nhớ chín thương mười Thời gian là lửa thử người vàng thau Kỉ niệm lưu mãi tình nhau Trong tim trọn giữ ngàn câu chân tình Thương thay hai tiếng ta mình Tin yêu nguyện giữ hư vinh chẳng màng Nhớ khi tiễn bước bồi hồi Lại thèm giây phút xưa ngồi bên nhau
- Thơ em vẫn đợi anh
- Thơ tình tương tư
- Thơ về say tình
- Thơ tình người con gái
Vừa rồi các bạn đã xem những bài thơ nhớ em của nhiều tác giả được chúng tôi sưu tầm, ở ngoài kia còn rất nhiều bài thơ hay và giàu cảm xúc khác. Nếu bạn thấy bài viết này hay, hãy chia sẻ và để lại đóng góp nếu có thiếu sót, hàng ngày vẫn có nhiều bài thơ tình trong danh mục thơ, các bạn thường xuyên ghé thăm nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Thơ Nhớ Em: 21 Bài Thơ Tình Anh Nhớ Em Về Những Kỉ Niệm Xưa Cũ Tại Danh Mục Thơ Buồn Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!